Vậy nên, trước mắt, UEFA tạm dừng vụ việc. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là UEFA thừa nhận thất bại. Vì họ sẽ chờ Tòa án Tối cao châu Âu xác minh tính chất hợp pháp của Super League.
Lý giải điều này như nào cho hợp lý, hãy nghe bên thứ ba
SUPER LEAGUE, UEFA – FIFA và Pháp luật chống độc quyền (Antitrust)
Dạo gần đây giới hâm mộ bóng đá quốc tế dậy sóng với việc 12 câu lạc bộ “nhà giàu” của Châu Âu mong muốn lập ra Super League riêng để họ đá với nhau. Giải này sẽ nằm ngoài tầm kiểm soát của UEFA (Liên đoàn Bóng đá Châu Âu), và được cho là sẽ đi kèm với nhiều hệ lụy về mặt thương mại cùng khả năng phát triển dành cho các đội bóng nhỏ quốc nội.v.v.
Hiện hầu hết các câu lạc bộ lớn đã rút khỏi dự án Super League. Nhưng vẫn còn Real Madrid, Barcelona và Juventus nhất quyết không nhượng bộ. Trong khi đó, UEFA cũng đã sẵn sàng với các án phạt nặng nề nhất cho nhóm “ly khai”.
Trong đó, họ cho rằng nếu trừng phạt bộ ba ly khai, UEFA có thể vi phạm pháp luật chống độc quyền của Tây Ban Nha, và các biện pháp gây ảnh hưởng lên ba câu lạc bộ này trên lãnh thổ Châu Âu có thể vi phạm luôn TFEU (Hiệp ước về Chức năng của Liên minh Châu u).
Vì quan điểm như vậy, thẩm phán Manuel Ruiz de Lara đã gửi kiến nghị yêu cầu Tòa án Công lý Châu Âu- cơ quan tài phán chỉ định của TFEU – xem xét giải quyết câu hỏi liệu UEFA và FIFA có đang lợi dụng vị thế độc quyền của mình hay không.
*
1. Tư cách pháp lý của UEFA (lẫn FIFA)
Khác với Liên đoàn Bóng đá Việt Nam VFF do Nhà nước Việt Nam thành lập và quản lý (như việc ông Chủ tịch liên đoàn đầu tiên đồng thời là Tổng cục trưởng Cục đường sắt Việt Nam), UEFA là các tổ chức tư nhân (private entities).
Cụ thể hơn, anh UEFA được đăng ký dưới nhóm Xã hội (Society – giống Hắc Xã hội kiểu Hồng Hưng hay Thiên Địa hội), chịu sự điều chỉnh của pháp luật dân sự Thụy Sĩ, và đặt trụ sở tại Thụy Sĩ.
Vì lý do này, khác với VFF, UEFA có khả năng bị điều chỉnh bởi pháp luật cạnh tranh của EU.
*
2. Hình phạt mà FIFA lẫn UEFA phối hợp đặt ra là gì?
Có thể cấm các câu lạc bộ tham gia vào mọi giải đấu quốc nội hay quốc ngoại. Các cầu thủ có khả năng bị cấm đại diện cho đội quốc gia.
*
3. Căn cứ pháp lý và khả năng vi phạm
Căn cứ pháp lý của tranh chấp nằm tại Điều 101 của TFEU, nhìn chung nghiêm cấm các hành vi thỏa thuận hoặc quyết định nhằm hạn chế, kiểm soát hoặc đảo lộn tiến trình cạnh tranh kinh tế bình đẳng giữa tại thị trường chung của các quốc gia thành viên TFEU.
Một số hành vi điển hình bao gồm “fix purchase or selling prices” (ấn định giá mua hoặc giá bán); “limit or control production, markets, technical development” (kiềm chế cung, chia hoặc thao túng thị trường và hạn chế phát triển công nghệ)…
Câu hỏi đặt ra là Điều 101 có liên quan gì đến một tổ chức bóng đá hay không?
Nhìn tổng quan, việc UEFA dùng vị trí thống lĩnh (hay gần như hoàn toàn độc quyền) thị trường bóng đá lục địa từ đó cấm thành lập giải đấu mới, và trừng phạt các đội muốn thành lập giải đấu mới, để từ đó tiếp tục củng cố vị thế của mình rất có thể gây ảnh hưởng đến lựa chọn của người tiêu dùng và quyền lợi kinh tế của các cầu thủ / câu lạc bộ.
*
4. Có tiền lệ xét xử tranh chấp thể thao liên quan tại EU hay không?
Câu trả lời là có, và đã có tiền lệ xét xử/giải quyết tranh chấp trước đó.
Trong quyết định thuộc thủ tục chống cạnh tranh hồi 2017 của European Commission (một cơ quan hành pháp quan trọng khác nữa của EU – https://ec.europa.eu/…/dec_docs/40208/40208_1579_5.pdf), Ủy ban cho rằng Liên đoàn Trượt băng Quốc tế (International Skating Union – ISU) đã vi phạm nguyên tắc chống độc quyền của pháp luật EU.
Trước đó, ISU ra có chính sách cấm tất cả các vận động viên chuyên nghiệp tham gia vào bất kỳ một giải đấu nào khác nằm bên ngoài khuôn khổ các giải do ISU tự thân tổ chức, hoặc tài trợ. Cân nhắc vị thế “thống lĩnh thị trường” của Liên đoàn Trượt băng Quốc tế, chính sách này được xem là hành vi hạn chế cạnh tranh.
Càng thú vị hơn, chính trong quyết định này, Ủy ban cũng nhắc đến UEFA như là một hiệp hội nhà cung cấp (tạm dịch từ khái niệm “association of undertakings”). Và tương tự như ISU, khả năng UEFA thua kiện nếu vụ việc lên đến một trong các cơ quan tối cao của EU là rất có thể xảy ra.